Tham tu  –  Với vóc dáng nhỏ bé, phong cách dịu dàng, ít ai nghĩ chị có thể thuộc về cái công việc mạo hiểm này. Biết bao sự thật được tìm kiếm từ những “đặc điểm nhận dạng” ấy. Bao đứa con hư bỏ nhà đi, được chị Lê Thị Hằng tìm kiếm và thuyết phục trở về với gia đình để tu dưỡng thành người tử tế. Biết bao nhiêu nỗi đau trong cuộc sống hôn nhân được chấm dứt sau những sự thật. Bên cạnh đó, cũng biết có nhiều doanh nghiệp biết rõ hơn về đối tác của mình để yên tâm hợp tác…

Mỗi vụ việc đều để lại trong chị những ấn tượng khó phai. Cũng chính từ đó chị rút ra bài học sống cho riêng mình.

Đến với nghề thám tử đầy ngẫu nhiên

Van phong tham tu VDT – Khi học Đại học Luật Hà Nội, tôi không nghĩ một ngày mình trở thành thám tử. Cơ duyên bắt đầu từ khi lấy chồng làm nghề thám tử, thế là cuộc sống của tôi đã mang một màu sắc khác…

Tôi và chồng cùng làm một công ty, đó là Công ty trách nhiệm hữu hạn dịch vụ cung cấp thông tin và thương mại Việt. Lúc đó, tôi chỉ là nhân viên văn phòng. Một ngày, anh Long, giám đốc công ty, bảo tôi về nhà lấy một bộ váy thật đẹp. Tôi hỏi lấy váy làm gì? Anh ấy nói có việc. Sau đó, anh Long bàn bạc với tôi: “Anh cần em theo dõi một cậu quý tử chơi bời, con của một gia đình đại gia nổi tiếng ở Hải Phòng. Em phải tiếp cận và tìm hiểu xem cậu ta tham gia những hình thức ăn chơi nào, tệ nạn nào. Đồng thời, giúp họ khuyên cậu con trai ấy về nhà. Em có thể giúp anh được không?”. Tôi suy nghĩ và đột nhiên cảm thấy thích thú với công việc này. Vì thế, tôi gật đầu đồng ý,. Chúng tôi lên kế hoạch thật cẩn thận. Để tiếp cận, tôi phải vào chốn ăn chơi. Như thế tôi cần sửa soạn quần áo, trang điểm sao cho giống dân đi vũ trường. Với sự khéo léo, tôi nhanh chóng tiếp cận với cậu quý tử và kết bạn với cậu. Sáu tháng trời, tôi theo chân cậu ấy vào các động lắc, vũ trường. Không ít lần, tôi rơi vào nguy hiểm khi bị mời chơi thuốc, uống rượu. Thế nhưng, đến những phút “nguy hiểm” tôi phải đóng kịch, để bảo vệ mình triệt để.

Song song với chuyện theo dõi cậu ta, tôi cũng phối hợp với gia đình để uốn nắn cậu ta từ từ.

Dần dần, gia đình cũng nhận thấy việc con trai hư một phần trách nhiệm do mình. Họ đối xử với cậu nhẹ nhàng nhưng nghiêm khắc hơn. Cậu thanh niên ấy cũng dần nhận ra mình sai và đồng ý sang Singapore học chuyên ngành xây dựng.

Bây giờ, cậu ấy làm bất động sản ở Hà Nội và sống rất tốt. Chúng tôi trở thành bạn bè. Cũng từ lần đó, tôi cảm thấy công việc thám tử mang ý nghĩa nhân văn rất nhiều và quyết định dấn thân vào con đường thám tử tư.

Đưa những đứa con hư trở về từ văn phòng thám tử  VDt ( van phong tham tu VDT)

Tôi cũng không nhớ rõ bao nhiêu vụ, trong suốt 5 năm qua. Thế nhưng, tổng kết lại tôi thấy mình “có duyên” với các cậu con hư. Sau vụ giả làm gái bao, “dụ” con hư về đúng đường, tôi gặp một vụ khác còn gay go hơn.

Có một thanh niên bằng tuổi tôi bỏ nhà đi, người nhà cậu nhờ tôi tìm về. Qua tìm hiểu chat trên mạng tôi đã làm quen và cho số điện thoại. Cậu ta thường hay gọi điện tâm sự vào mỗi đêm.

Thế rồi chúng tôi hẹn gặp. Cậu ấy từ Nha Trang về Sài Gòn chỉ để gặp cô gái chat với cậu ấy hàng đêm. Tôi báo với gia đình nhưng căn dặn không ra gặp ngay. Cậu đến và gặp tôi, trò chuyện về tất cả những trăn trở trong mình. Tôi cố tình để gia đình họ nghe thấy và cảm nhận. Tôi cũng khuyên cậu nên quay về nhà. Vì cảm mến tôi, nên cậu dốc lòng tâm sự.

Khó khăn lớn nhất của tôi lúc này là không được để cậu ấy có tình cảm sâu đậm với mình. Cuối cùng tôi nói thật về công việc của mình và bảo tôi đã có chồng, có con rồi.

Giờ chúng tôi cũng là bạn tốt. Cậu ấy thi thoảng cũng mời mẹ con tôi đi ăn trưa. Sau này, tôi hỏi cậu ta: “Khi tớ bảo cậu hãy về nhà đi, cậu nghĩ thế nào?”. Cậu ấy trả lời: “Tớ nghĩ ngay cậu là thám tử. Trong tất cả các câu chuyện liên kết lại, cậu đều khuyên tớ nên về nhà. Cảm ơn những lời khuyên của cậu. Tớ đã nhận ra mình sai, khi nhận lời khuyên từ cậu, thám tử ạ”.

Giải đáp những khúc mắc hôn nhân

Tiếp xúc nhiều thân chủ, mỗi người có một hoàn cảnh khác nhau, nhưng những vụ liên quan đến hôn nhân gia đình khiến tôi trăn trở nhất.

Một ngày đẹp trời, có một phụ nữ đến công ty tìm tôi. Cô yêu cầu tôi xác minh xem chồng cô ấy, một người làm “sếp” ở Vĩnh Long, tại sao “nguội bếp tắt lửa” với vợ con mình. Có phải như lời người ta đồn đại, rằng ông ta đã có vợ bé và một đứa con riêng hay không…

Được biết, cô và ông ta yêu nhau từ thời học chung trường kinh tế, rồi kết hôn và có hai con. Một đứa con trai của họ bị mắc chứng tự

Đừng nghĩ nghề thám tử là “theo dõi”, với chúng tôi đó là tìm hiểu. Tìm hiểu cũng là một cách khám phá cuộc sống, tự rút ra kinh nghiệm cho mình

kỷ. Từ ngày con trai bị bệnh cô ấy làm việc bán thời gian vừa để chăm sóc con. Chồng cô cũng thưa dần về nhà, thậm chí có khi cả năm mới về thăm con.

Tôi bắt đầu tìm hiểu. Càng đi sâu vào sự việc tôi càng thắc mắc tại sao một Tổng giám đốc mà để vợ con sống trong ngôi nhà lạnh lẽo chỉ 21m2 ở con hẻm sâu đường Trần Văn Đang, Q. 3, TP. HCM.

Không chỉ thế, một tháng ông chỉ chu cấp ba triệu đồng nuôi các con. Chuyện “vợ chồng”, ông ta không ngó ngàng và nói với vợ là mình đã… “bất lực”.

Sau nhiều ngày trăn trở, cô quyết định nhờ đến chúng tôi để thà biết được sự thật còn hơn cứ mù quáng tin mãi.

Khi chúng tôi tìm hiểu, mới biết ông ta đã có vợ bé cùng một đứa con riêng sáu tuổi.  Dù để vợ con trong căn nhà chật hẹp, nhưng ông ta có rất nhiều tài sản. Ông còn đang xây hai biệt thự thật to tại Q. 3, TP. HCM cho vợ bé. Cậu con trai riêng đang học trường quốc tế trên thành phố. Biết được sự thật, tôi bất giác thấy xót xa cho người phụ nữ ấy. Vì vậy tôi trăn trở mãi không muốn nói ra vì sợ người vợ sẽ suy sụp

hoàn toàn. Tôi định ngừng vụ việc nhưng người vợ kiên quyết tiếp tục vì không muốn bị lừa gạt mãi. Tôi tiếp tục vụ án. Đúng lúc đó, tôi phát hiện ông ấy cũng là một nạn nhân. Đau đớn hơn, cô vợ bé mà ông ta dốc hết tình cảm, phản bội vợ con để mê mệt chạy theo, lại chỉ là người lợi dụng tiền ông ta để nuôi bồ trẻ. Tất cả tài sản, giấy tờ nhà đều đứng tên người vợ bé và em trai cô ta. Nếu

cô ta quay lưng lại, ông sẽ trắng tay. Cuối cùng, không ngoài dự đoán của tôi, cô ta đã làm thế. Mất trắng, ông muốn quay về với gia đình nhưng tất cả đã quá muộn.

Biết được sự thật, người vợ cảm thấy rất đau đớn. Chị khóc nức nở trên vai tôi. Thế nhưng, sau đó, chị lại thấy thanh thản. Cuối cùng, chị quyết định chia tay và ra đi.

Và còn hàng trăm câu chuyện khác khiến tôi trân trọng hạnh phúc của mình hơn. Để có được gia đình bền vững không phải là điều dễ dàng.

Trung thực là điều rất cần thiết

Tôi vào nghề thế mà được 5 năm. Ban đầu, gia đình phản đối vì sợ công việc làm hại đến hạnh phúc của tôi, nhưng tôi đã mê nghề rồi.

Tôi thấy nghề thám tử đã cho tôi hiểu được nhiều. Lúc đầu làm, thấy người với người nói dối nhau nhiều quá nên đôi lúc tôi mất niềm tin vào cuộc sống. Thế nhưng, dần tôi hiểu nhiều việc mình không nên áp đặt tính chủ quan của mình vào đó, nên thông cảm vì có những hoàn cảnh mà họ làm như vậy.

Đừng nghĩ nghề thám tử là “theo dõi”, với chúng tôi, đó là tìm hiểu. Tìm hiểu cũng là một cách khám phá cuộc sống, tự rút ra kinh nghiệm cho mình. Từ công việc, tôi hiểu rằng sống trung thực là điều vô cùng cần thiết. Vì thế, tôi thường xuyên dạy con mình: “Trung thực luôn là sự giải mã những nỗi đau trong cuộc sống“.

THÔNG TIN THÊM

Chị Lê Thị Hằng, 31 tuổi, đang làm việc tại văn phòng thám tử VDT ở TP. HCM.

Địa chỉ cho bạn:  Văn phòng thám tử tư VDT, 183/11A Bến Vân Đồn, Q. 4, TP.HCM hoặc Phòng 508, tòa nhà 133, ngõ 131 Thái Hà, Đống Đa, Hà Nội

Dịch vụ thám tử chuyên nghiệp – Văn phòng thám tử VDT tại TP.HCM – Van phong tham tu VDT

Facebook
Twitter
LinkedIn
Telegram
Pinterest

Tham khảo thêm

Dịch vụ thám tử