Họ có thể là những anh xe ôm, bác xích lô, các vệ sĩ. Dù nghề này chưa được pháp luật công nhận, nhưng trước nhu cầu có thật của xã hội, họ vẫn sẵn sàng vào vai “thám tử”. Những câu chuyện dưới đây được ghi lại từ các thám tử – vệ sĩ trên đường “phá án”.

Thám tử tác nghiệp trong công viên

Một buổi sáng cuối tháng 4.2006, một người đàn ông trên 40 tuổi dáng người khắc khổ, nói giọng Bắc, rụt rè bước vào trụ sở Công ty bảo vệ N.L ở Q.1, TP.HCM. Sau khi ngồi thu mình trên chiếc sa-lông đặt ở góc phòng, nhấp ngụm nước lọc do một nữ vệ sĩ vừa mang tới, ông bắt đầu kể câu chuyện gia đình người em trai của mình.

Ông tên Hoan, gia đình không giàu cũng chẳng nghèo nhờ cái nghề lái trâu từ Bắc vào Nam. Cứ mỗi chuyến gom trâu từ các tỉnh miền núi phía Bắc, thuê xe chở vào đổ hàng ở các lò mổ ở Củ Chi, ông kiếm được 5-7 triệu đồng. Công việc hanh thông, ông kéo người em trai kém mình 3 tuổi theo làm ăn, mỗi tháng trả vài ba triệu đồng. Nhà em trai ông có tiệm vàng ở thị trấn nhưng mọi việc giao hết cho vợ. Khi ông đề nghị đưa em trai cùng đi làm ăn, em dâu ông ủng hộ ngay. Lúc đầu, được đồng nào em trai ông cũng mang về đưa hết cho vợ, nhưng sau đó tiền đưa về thưa dần. “Mấy tháng nay, tôi nghe đứa em dâu than chồng nó chẳng mang đồng nào về. Nghe vợ nó nói hình như nó có nhân tình ở trong này. Tôi cũng nghi nghi, vì mấy chuyến hàng gần đây cứ đổ hàng xong là nó biến đi đâu cả ngày. Hỏi thì nó bảo đi thăm bạn bè, mà nó có bạn bè gì cơ chứ”…

Dứt câu chuyện, ông bảo vì lo cho gia đình người em nên vào nhờ công ty có cách nào tìm ra manh mối sự thật. Tiền nong tính bao nhiêu ông gửi đủ.

Giám đốc Công ty N.L nhận lời vào cuộc. Luân, một vệ sĩ trên 30 tuổi, dày dạn kinh nghiệm cùng 2 nhân viên dưới quyền được giao “phá án”. Một kế hoạch được vạch ra. Trong chuyến hàng tới, người lơ xe – một “đặc tình” của em dâu ông Hoan – sẽ có nhiệm vụ thông báo tình hình trên đường từ Bắc vào Nam, ngày giờ xe đến Sài Gòn và điểm đổ hàng cuối cùng ở Củ Chi cho Luân. Khi xe vào địa phận TP.HCM, vệ sĩ Công ty N.L phải cho người bám sát xe để truy tìm manh mối. Ảnh của người em trai ông Hoan cũng được cung cấp để nhận diện.

19 giờ tối, chiếc xe tải chở gần chục con trâu bắt đầu qua cầu Đồng Nai tiến vào thành phố. Luân cùng hai đồng nghiệp đi trên 2 xe gắn máy trực chỉ ngã tư An Sương chờ để bám theo. 19 giờ 45, mục tiêu xuất hiện, Luân một mình một xe đi trước, xe sau là hai đồng nghiệp luôn giữ khoảng cách 200m. Đường Xuyên Á rộng thênh thang, lượng xe cộ lúc này không đông nên chiếc xe tải lao khá nhanh, khiến hai chiếc Dream Tàu chạy muốn văng bánh ra ngoài vẫn không đuổi kịp. Cũng may, “đặc tình” ngồi trên xe đã kịp thông báo điểm đổ hàng để Luân cùng đồng nghiệp kịp thời vào vai xe ôm ở đầu hẻm lò mổ chờ nhân vật.

Thủ tục giao nhận hàng diễn ra chưa đầy 30 phút. Sau đó, “nhân vật chính” cầm theo một cục tiền kêu xe ôm đang đậu trước hẻm đi Tiền Giang nhậu! Người xe ôm đó chính là… Luân. “Vậy là tự chui đầu vào… rọ” – Luân thầm nghĩ. Chẳng lâu sau đó, đến lượt các thám tử bị bất ngờ. Từ Củ Chi, em trai ông Hoan kêu xe ôm chạy qua Long An rồi vòng về… Hóc Môn. Đến trước một quán nhậu bình dân gần Bến xe An Sương, anh này kêu Luân dừng xe, trả tiền rồi đi thẳng vào quán nhậu. Các thám tử bài binh bố trận bên ngoài chờ. Một tiếng, hai tiếng trôi qua, khách nhậu đã ra về hết, quán đã đóng cửa tắt đèn mà vẫn chẳng thấy bóng dáng anh ta đâu. Nguồn tin từ “đặc tình” cho biết anh ta vẫn chưa về nhà trọ. Lân la hỏi thăm hàng xóm quanh quán nhậu thì được biết chủ quán là một cô gái trẻ sống một mình nhưng đã có một con gái nhỏ. “Không lẽ đây chính là điểm đến…?”. Để thẩm định, Luân nhờ “đặc tình” gọi vào máy di động của anh ta. Đột nhiên, đèn trong nhà bật sáng, anh ta từ trong nhà mở cửa đi ra cổng nghe điện thoại, bảo: “Tao đang đi chơi với bạn, mai về” rồi tắt máy cái rụp. Anh ta muốn lấy “nền” âm thanh xe cộ ngoài đường để nói dối…

Định vị đúng địa chỉ, Luân lấy điện thoại di động báo cho “thân chủ”. Từ ngoài Bắc, em dâu ông Hoan cấp tốc bay vào Sài Gòn, thuê taxi ra thẳng Hóc Môn. Bàn giao đối tượng xong, nhóm của Luân rút về công ty vì “chuyện sau đó là nội bộ gia đình họ”.

Đúng lời hứa, hôm sau ông Hoan đến thanh toán đầy đủ tiền theo hợp đồng, không quên cảm ơn công ty cùng nhóm thám tử trực tiếp vào cuộc. Nghe nói, sau đó “sự nghiệp” lái trâu của ông chồng thích đèo bòng cũng kết thúc…

“Vụ án” ông lái trâu được xem là một những phi vụ dễ nhất mà các thám tử kinh qua. Án được phá trong chưa đầy 24 giờ đồng hồ, có phần do nhân vật không quá “cáo”. Những đối tượng trong các câu chuyện tiếp theo mới thật sự làm các thám tử điên đầu…

M.Đ – H.N (Còn tiếp)

Theo Thanhnien.com.vn

Thám tử VDT

Facebook
Twitter
LinkedIn
Telegram
Pinterest

Tham khảo thêm

Dịch vụ thám tử