Thám tử Hà Nội – Anh đầu bếp nổi tiếng tài hoa An-đô nói với thám tử Sê-Lốc- Cốc bằng thái độ hết sức tức giận :

– Giá mà bắt được tên ăn cắp đó thì tôi sẽ dần hắn như dần một miếng thịt bò để làm bít-tết.

Hiểu rõ tính cách của người đầu bếp này, thám tử Sê-Lốc-Cốc điềm đạm đề nghị :

– Tôi biết là anh đang tức giận, nhưng anh hãy bình tĩnh lại và kể đầu đuôi cho tôi xem nào !

– Thưa thám tử ! Lúc bấy giờ trong bếp chỉ có mình tôi. Tôi đang chuẩn bị để chế biến món nước sốt mới. Tôi đặt tên cho món nước sốt đó là “An-đô”. Khi đang rất chăm chú, bỗng tôi nghe thấy tiếng người mở cửa bước vào. Tôi không quay lại vì cứ nghĩ đó là Tô-tô, người bồi bàn của nhà hàng chúng tôi. Chỉ đến khi bắc chảo ra khỏi bếp và quay lại thì tôi mới phát hiện thấy tờ giấy ghi công thức món nước sốt “An-đô” đặt trên bàn bếp đã không cánh mà bay.

– Công thức đó đáng giá lắm ư ? – Thám tử hỏi – Chẳng lẽ người ta lại phải ăn cắp một cái công thức chế biến nước sốt ?

– Thám tử chưa hiểu đấy thôi. Công thức đó là tuyệt tác của tôi. Phải mất bao nhiêu tâm sức và kinh nghiệm tôi mới có được cái công thức mà ngài và mọi người cứ tưởng là vớ vẩn ấy đấy – giọng An-đô run run.

Một người bồi bàn cho biết vào giờ ăn trưa có ba người đàn ông ngồi ở cái bàn gần bếp nhất. Trước khi ra về có một người trong số họ đã đi vào bếp. Người bồi bàn không biết anh ta tên là gì, chỉ biết anh ta thắt cà-vạt đen.

Anh bồi bàn Tô-tô thì nói rằng ba người đó có tên là Mắc Đen, Bin Xanh và Giêm Nâu. Sở dĩ Tô-tô biết tên họ là vì cách đây không lâu, anh đã nhìn thấy ba người này trên ti-vi, trong chương trình giới thiệu các đầu bếp trẻ tuổi. Rất có thể chính họ đã lấy cắp công thức món nước sốt của An-đô.

Một bà già đang ngồi uống cà phê tại chiếc bàn bên cạnh cửa sổ đã thông báo cho thám tử Sê-Lốc-Cốc những thông tin rất hữu ích. Bà kể :

– Tôi nhớ ba người đàn ông trẻ tuổi đó. Họ có vẻ rất lịch thiệp và vui nhộn. Tôi nghe thấy một người nói: “Các cậu có thấy thú vị không ? Tên ba chúng ta đều có từ chỉ màu sắc”. Tôi thấy ngồ ngộ nên đã chú ý lắng nghe xem họ nói những chuyện gì. Một người khác nói : “Chúng ta đều thắt cà vạt và 3 màu của những chiếc cà vạt chính là 3 màu trong tên chúng ta, tôi đeo cà vạt xanh, còn của hai anh là nâu và đen”. Rồi họ phá lên cười. Người đàn ông thứ ba, người được các bạn gọi là “Chàng Đen” nói : “Nhưng chẳng ai trong chúng ta thắt cà vạt cùng màu với tên mình cả”. Nghe đến đây tôi buồn cười quá và suýt làm đổ cốc cà phê vào người.

Thám tử Sê-Lốc-Cốc mở cuốn sổ ghi tên khách hàng. Cả ba người đầu bếp nọ đều ghi tên và địa chỉ của họ. Ngay lập tức, thám tử hiểu ra ai là người đánh cắp công thức nước sốt của An-đô.

– Tên này chính là thủ phạm – vừa lẩm bẩm, thám tử vừa ghi chép tên và địa chỉ của mấy người đầu bếp vào cuốn sổ tay của mình – Rồi chúng ta sẽ bắt được hắn ngay và trả lại công thức nước sốt cho anh bạn An-đô.

Đố các bạn biết tại sao thám tử Sê-Lốc-Cốc lại đoán ngay được thủ phạm ? Theo bạn thì ai là người đã đánh cắp công thức nước sốt của An-đô ?

Công ty thám tử VDT – Thám tử tư VDT Hà Nội

Facebook
Twitter
LinkedIn
Telegram
Pinterest

Tham khảo thêm

Dịch vụ thám tử