Biển thủ tiền, phá trang web, password hệ thống quản lý kinh doanh rồi đốt hết hồ sơ lý lịch cá nhân để tránh sự truy tìm của công ty. Nhưng chỉ với một đầu mối mỏng manh, đối tượng đã bị các “thám tử” vạch mặt.

Chuyện xảy ra với Công ty T.G ở Q.1, chuyên kinh doanh vận tải. Khoảng cuối năm 2005, công ty này nhận hai nhân viên mới là Tuấn và Trọng. Tuấn quê Quảng Ngãi, Trọng quê Bà Rịa – Vũng Tàu, cùng học Trường đại học Bách khoa TP.HCM. Làm được hơn 1 tháng, Tuấn xin nghỉ vì tìm được việc làm mới ở quê. Hơn một tháng sau, Trọng cũng lặng lẽ “biến” khỏi công ty sau khi ôm theo một khoản tiền không nhỏ thu từ khách hàng. Tai hại hơn, Trọng đã phá nát trang web đồng thời phá luôn password hệ thống kiểm soát kinh doanh vé máy bay của công ty. Chưa hết, để tránh sự truy tìm của công ty, Trọng đã bỏ sim điện thoại di động, đồng thời lấy trộm và hủy toàn bộ hồ sơ lý lịch của nhân viên cơ quan, trong đó có anh ta.

Những hành vi phá hoại của Trọng khiến ông Giám đốc T.G như ngồi trên đống lửa vì một phần hoạt động kinh doanh của công ty bị đình trệ. Vài hacker được mời tới để bẻ khóa hệ thống kinh doanh. Sau hàng giờ loay hoay, các hacker đành “lắc đầu”, vì người phá cũng là cao thủ IT. Giải pháp duy nhất là phải tìm bằng được Trọng, nhưng tìm ở đâu khi mọi thông tin cá nhân đã bị xóa, gọi điện thoại di động thì “tò te tí “, còn trong thời gian ngắn ngủi làm việc tại T.G, Trọng kín như bưng về thân thế của mình.

Một số nhân viên hiến kế đi thuê thám tử tại một công ty vệ sĩ. Một, hai, ba… rồi bốn công ty vệ sĩ được chọn mặt gửi vàng, nhưng sau khi nghe trình bày thì đều nhận được câu trả lời: “Xin thông cảm vì dạo này bận quá, không còn người”. Thực chất, Giám đốc T.G thừa biết họ từ chối vì vụ này quá khó. Trong lúc dầu sôi lửa bỏng, may thay một người bạn giới thiệu Giám đốc T.G tìm đến Công ty vệ sĩ B.A…

“Quả là một phi vụ khó, nhưng khó mà thắng mới ngon” – Hải, phụ trách chi nhánh Công ty B.A, quyết định làm. Nhưng nhận rồi mới thấy… khó thật, vì mọi thông tin về Trọng đều rất mơ hồ ngoại trừ tấm ảnh chụp chung toàn công ty trong một buổi tiệc, thêm một tình tiết nữa là Trọng rất thích uống cà phê. Vậy là suốt 1 tuần, gần chục “thám tử” được tung đến các quán cà phê trước đây Trọng thường ngồi để tìm, nhưng nhân vật vẫn “bóng chim tăm cá”.

Chắt lọc các thông tin một lần nữa, Hải quyết định đột phá từ Tuấn – người bạn cùng vào Công ty T.G với Trọng. Theo độ tuổi, Hải ước tính khoảng thời gian Tuấn và Trọng theo học Đại học Bách khoa để tìm thông tin chính thức từ trường học. Hướng tiếp cận này bị chặn đứng vì không xác định chính xác lớp học của Tuấn và Trọng nên nhà trường không cung cấp hồ sơ. May mắn là Hải cũng từng là một cựu sinh viên trường này những năm trước, vì thế anh cũng biết nhiều giảng viên, sinh viên ở trường.

Và thế là một buổi sáng, Tuấn bất ngờ nhận được điện thoại từ một máy di động của “một người bạn” xưng tên Hùng, học cùng khóa. “Người bạn” này xin số điện thoại của Trọng bàn chuyện làm ăn, vì “số điện thoại bữa trước nó cho giờ tao gọi không được”. Trong lúc còn bán tín bán nghi, Hùng kể tên một loạt giảng viên từng đứng lớp thời Tuấn và Trọng cùng học. Bao nhiêu nghi ngờ tiêu tan, Tuấn nghĩ Hùng đúng là một bạn học mà mình đã quên, rồi không ngần ngại cung cấp số điện thoại mới. “Ừ, Trọng nó cũng cho số này, nhưng tao không liên lạc được. Mày có số điện thoại nhà nó không?”. “Có, gọi về số…”.

Ổ khóa “vụ án” xem như đã được bẻ!

Ngay trong đêm, bốn “thám tử” được tung đi tìm địa chỉ của Trọng. Lần theo số điện thoại cố định, các “thám tử” xác định nhà Trọng ở gần bến xe thị trấn Xuyên Mộc, huyện Xuyên Mộc, tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu. Trọng đang có mặt tại nhà, trông coi một cửa hàng kinh doanh máy tính và dạy tin học…

Tìm được nhân vật, Hải tiếp tục tư vấn cho Công ty T.G làm các văn bản gửi cơ quan chức năng để xử lý Trọng theo đúng pháp luật. Hai ngày sau, bốn “thám tử” trong vai nhân viên Công ty T.G đem theo những văn bản này đến công an địa phương đề nghị được giúp đỡ. Tại đây, trước những bằng chứng do các “nhân viên” T.G đưa ra, Trọng đành phải giao lại password hệ thống quản lý kinh doanh vé máy bay, đồng thời viết giấy cam kết sẽ hoàn trả số tiền chiếm dụng cho T.G. Từ một đầu mối mong manh, đối tượng chiếm dụng tiền, phá password của T.G đã bị các “thám tử” vạch mặt.

Nhưng sau đó, chính các “thám tử” lại bị T.G “quên” trả số tiền còn lại. Trong phi vụ này, do người quen giới thiệu nên khi Giám đốc T.G đặt vấn đề: “Chú cứ giúp anh, mọi chuyện anh sẽ tính toán sòng phẳng” nên Hải đồng ý. Suốt quá trình “phá án”, các “thám tử” mới nhận tạm ứng của T.G 3 triệu đồng để chi cho các chuyến xuống Bà Rịa – Vũng Tàu. Tự ái, Hải bỏ công tìm hiểu và phát hiện ra rằng: Công ty T.G sau đó đã không gửi đơn đến các cơ quan chức năng tố cáo hành vi của Trọng, ông giám đốc cũng “bỏ qua” khoản tiền Trọng đã chiếm dụng. “Ông ta nói với nhân viên rằng số tiền không đáng, nhưng thực chất em biết được ông ta có mối quan hệ không lành mạnh với Trọng khi anh ta đang làm việc cho công ty. Người quen giới thiệu ông ta với em cũng là dân “hai thì”. Nhưng thôi, đó là chuyện cá nhân…” – Hải kết thúc câu chuyện.

Minh Đức – Hoài Nam (Còn tiếp)
Theo Thanhnien.com.vn

Thám tử VDT

Facebook
Twitter
LinkedIn
Telegram
Pinterest

Tham khảo thêm

Dịch vụ thám tử