Dịch vụ thám tử tư Vdt Sài Gòn Cơ quan điều tra ngay lập tức bắt tay vào điều tra về những xác chết nổi trên sông. Sau liên tiếp những vụ việc kinh hoàng xảy ra, Thiếu tá Richard Kraske cho thành lập một lực lượng đặt biệt có tên “Task Force” ngay trong ngày 16-8 với 25 điều tra viên của quận King và các đơn vị cảnh sát ở thành phố Seattle, Tacoma và quận Kent.

Nhóm này sẽ cố gắng tìm hiểu xem kẻ sát nhân thuộc loại người như thế nào. Vào thời gian này, người ta chưa biết đến khái niệm “kẻ giết người hàng loạt”. Không mấy ai nghĩ tới giả thuyết rằng có một “kẻ giết người hàng loạt” đang hoành hành ở Seattle. Việc tồn tại những tên sát nhân hàng loạt như Ted Bundy hay Bob Keppel bây giờ là chuyện rất hiếmvà cũng ít được đề cập đến.

Tháng 8-1982, các nhà điều tra chỉ có thể đưa ra một vài giả thuyết về tên sát nhân này (khi đó người ta đặt cho hắn biệt danh Green River Killer – Kẻ giết người sông Green). Một thám tử đưa ra nhận định: Hắn chắc hản phải là người đàn ông khỏe mạnh thì mới có thể mang 3 cái xác lên xe để chở đến sông Green, đi trên những bờ sông trơn trượt để vứt xác suống nước và buộc những hòn đá lớn vào người nạn nhân.

Một tình tiết mang tính suy luận cũng được các điều tra viên thông nhất với nhau: Thi thể của 2 nạn nhân đầu tiên Wendy và Debra không bị buộc đá trước khi bị vứt xuống sông. Chính điều này khiến cho xác chết nhanh chóng nổi lên mặt nước. Với những nạn nhân sau, hắn đã buộc đá vào người nạn nhân để xác chìm xuống và sẽ không bị phát hiện.

Tên sát nhân này khá liều lĩnh khi vứt 5 thi thể tại cùng một nơi với thời gian cách nhau có vài tuần. Hắn chắc hẳn phải biết rất rõ khu vực phi tang. Nên khi quyết định vứt xác xuống sông, tên này để ý thấy đây là khu vực ít người qua lại.

Trong quá trình điều tra, các điều tra viên gặp không ít khó khăn bởi lượng thông tin có được là chưa đủ. Chính họ cũng không có các phương tiện kỹ thuật cần thiết để xử lý, sắp xếp và nghiên cứu thông tin được gửi tới.

Để trấn an dư luận, các phương tiện truyền thông địa phương khẳng định nạn nhân đều là gái bán dâm nên những người phụ nữ khác không phải lo lắng gì cả.

Trong tháng 8-1982, không có thêm xác chết nào được phát hiện. Tuy nhiên, lúc này, các phóng viên của tờ “Seattle Times” lại cho đăng tải một bài viết về 3 thi thể phụ nữ bị giết (cũng bằng cách bóp cổ) ở trong vùng gồm Lean Wilcos 16 tuổi, Virginia Taylor, một vũ nữ 18 tuổi và Joann Conner, 16 tuổi.

Chưa dừng lại ở đó, một số xác chết khác cũng được phát hiện gần khu vực bờ sông: Therasa Kline, 27 tuổi, đã ly hôn, có một cậu con trai, bị siết cổ khi đang trên đường đến nhà bạn trai ở Seattle; Patricia Jo Crossman, gái mại dâm 15 tuổi, bị đâm chết vào ngày 13-6-1982 gần Des Mones, phía nam đoạn đường Strip và Angelita Axelson, 25 tuổi, cũng bị bóp cổ chết. Một câu hỏi luôn được cơ quan điều tra đặt ra là: Tồn tại một hay nhiều tên sát nhân giết người man rợ?.

Để có thể có thêm thông tin về vụ án, một nhóm điều tra viên lân la tìm hỏi một số gái mại dâm trên đoạn đường Strip. Tuy nhiên, rất ít trong số họ tiết lộ thông tin vì lo sợ mình trở thành nạn nhân.

Phải mất rất nhiều thời gian sau, manh mối đầu tiên về kẻ tình nghi mới được một cô gái tiết lộ. Susan Widmark, 21 tuổi cho biết, người đàn ông trung niên đã chĩa súng về phía mình, ép cô lên xe rồi chạy qua xa lộ đến một con phố vắng để hãm hiếp cô. Trong khi lái xe, kẻ này nói về những vụ giết người ở sông Green và khẩu súng trên tay hắn luôn hướng về phía Susan. Quá sợ hãi, bất chấp tất cả, cô đã cố thoát ra khỏi xe khi hắn dừng lại trước đèn đỏ và kịp nhớ được một phần biển số xe trước khi tên này phóng đi.

Qua những tình tiết cô gái này cung cấp, cơ quan điều tra tìm được 1 đối tượng tình nghi tên Charles Clinton Clark. 2 nạn nhân Susan Widmark và Debra Estes may mắn sống sót đã tới sở cảnh sát xác nhận Clark chính là kẻ đã hãm hiếp các cô.

Tại cơ quan điều tra, tên này thừa nhận gây ra 2 vụ hiếp dâm trên nhưng phủ nhận hoàn toàn liên quan của mình với những xác chết trên sông.

Công tác điều tra cùng quá trình tìm ra nghi can vụ án vẫn chưa mấy khả quan. Liệu có bước đột phá nào trong quá trình điều tra? Kẻ sát nhân có lộ diện?

Công ty thám tử VDT Mời các bạn đón đọc Dòng sông chết chóc (Kỳ 3)

Thật khó tin chuyện CQĐT vất vả tìm kiếm nghi can còn tên sát thủ giấu mặt vẫn liên tục gây án.

Theo những điều tra viên theo sát vụ án này, Charles Clinton Clark có vẻ rất giống với mô tả của thám tử FBI John Douglas. Theo ông Douglas, “Green River Killer” là một người đàn ông trung niên rất tự tin, hành động bốc đồng và có thể hay lui tới hiện trường các vụ án.

Kẻ giết người này chắc chắn là rất thông thạo khu vực này và có thể rất sùng đạo. Hơn nữa, ông Douglas tin tưởng rằng hắn còn tò mò thích thú về công việc của cảnh sát, nhất là cuộc điều tra về các vụ giết người trong thời gian gần đây. Thậm chí kẻ sát nhân hàng loạt này có thể liên lạc với cảnh sát để trợ giúp cuộc điều tra.

Suốt mùa đông năm 1982, cảnh sát đã theo dõi rất sát mọi di biến động của người tài xế taxi này, mặc dù gã luôn phủ nhận mọi dính líu đến các vụ giết người ở sông Green River. Tuy nhiên, với các điều tra viên, hắn vẫn là kẻ tình nghi số 1 trong các vụ giết người này. Hắn bị bắt về tội không trả tiền đỗ xe bởi vì các nhà điều tra không có những chứng cớ vững chắc để kết tội hắn có liên quan đến các vụ giết người này, ngoại trừ một điều rằng hắn có quen biết 5 trong số các nạn nhân này.

Ngày 26-10-1982, xác chết đã bị phân huỷ của một gái mại dâm 17 tuổi tên Gisele A. Lovvorn được tìm thấy. Một người đi xe đạp đã phát hiện xác chết không mảnh vải che thân của nạn nhân trong khu vực có những ngôi nhà bỏ hoang tại sân bay quốc tế Sea-Tac. Nạn nhân đã được báo mất tích cách đó hơn hai tháng. Cô gái điếm này bị siết cổ cho đến chết bằng một đôi tất màu đen của đàn ông. Điều khiến các nhà điều tra đặc biệt quan tâm là khi mất tích, Lovvorn có mái tóc màu vàng, còn khi phát hiện xác chết, tóc nạn nhân là có màu đen. Mặc dù xác chết này không được tìm thấy gần sông Green River nhưng cảnh sát vẫn tin rằng cô gái là nạn nhân của Green River Killer.

Trong khoảng thời gian từ tháng 9-1982 và tháng 4-1983, đã có khoảng 14 cô gái khác bị mất tích. Các cô gái này, tuổi từ 13 đến 23 đều là gái mại dâm. Nhóm đặc nhiệm tạm thời chuyển sự chú ý sang một kẻ tình nghi khác mà theo họ có liên quan đến vụ mất tích của một gái mại dâm có tên Marie Malvar. Ngày 30-4-1983, bạn trai của Malvar nhìn thấy cô ta nói chuyện với một người đàn ông ngồi trong chiếc xe ô tô màu xẫm. Anh ta đã nhìn thấy Malvar bước vào xe trước khi nó chạy đi mất.

Hiện trường một xác chết.

Người bạn trai của Malvar cho biết, hình như lúc đó, Malvar và người đàn ông trên xe đang cãi nhau. Nghi ngờ người tài xế này, anh ta đã phóng xe đi sau họ nhưng cuối cùng, chiếc xe tải nhẹ đã mất hút khi xe của anh bị kẹt tại một ngã tư vì đèn đỏ. Đó là lần cuối cùng anh nhìn thấy người bạn gái. Ngay sau đó anh đã báo cảnh sát về sự mất tích của Malvar.

Không đầy một tuần sau, người bạn trai này, cùng với người cha và anh ruột của Malvar, đã nhìn thấy chiếc xe tải đáng ngờ này gần nơi mà anh mất dấu nó vài ngày trước đó. Họ chạy theo chiếc xe tới căn nhà số 348 khu phố phía Nam. Sau đó, họ gọi cảnh sát. Các thám tử đến và nói chuyện với chủ nhà tên Gary Ridgway. Ông này phủ nhận việc gặp gỡ với Malvar. Có vẻ như rất tin vào những gì người chủ nhà nói nên cảnh sát bỏ ra về và không theo đuổi vụ này thêm nữa.

Vào tháng 4-1983, một chiếc xe tải nhỏ khác do Ridgway là chủ sở hữu cũng có dính líu đến vụ mất tích của cô gái mại dâm trẻ tuổi tên là Kimi Kai Pitsor. Người bảo kê của Pitsor quả quyết nhìn thấy cô ta bước vào một chiếc xe màu xanh lá cây đậm. Anh ta cho biết, người tài xế của chiếc xe này có khuôn mặt rỗ. Anh ta nhìn thấy chiếc xe phóng đi và kể từ đó, anh ta không còn gặp lại Pitsor nữa. Anh ta báo cho cảnh sát nhưng hai vụ mất tích của Pitsor và Malvar vẫn chưa được làm sáng tỏ.

==============

CÔNG TY THÁM TỬ TƯ TPHCM

Facebook
Twitter
LinkedIn
Telegram
Pinterest

Tham khảo thêm

Dịch vụ thám tử