“Trầm cảm khi phát hiện ra chồng ngoại tình” câu chuyện tưởng chừng hoang đường nhưng lại là sự thật. Nó đã xảy ra với tôi, tôi đã phải trải qua quãng thời gian điều trị trầm cảm gần 6 tháng. Buồn chán, nghĩ quẩn khi phát hiện chồng ngoại tình với chính đồng nghiệp.
Cuộc sống hôn nhân trước sóng gió
ở cái tuổi thanh xuân phơi phới 25, tôi đã đi lấy chồng. Rồi nhanh chóng tôi có tin vui. Từ ngày tôi bầu, anh quan tâm tôi nhiều hơn. Anh thì làm choc ơ quan nhà nước, tôi thì làm thu ngân cho một siêu thị gần nhà. Công việc của anh khá nhà, nên anh có nhiều thời gian dành cho gia đình. Anh là người hiền lành lại thật thà. Ai sống xung quanh anh cũng đều nhận xét về anh như vậy. Tôi cũng yêu anh vì cái tính đấy của anh.
Hàng ngày buổi tối hai vợ chồng ở nhà, có bất cứ chuyện gì ở cơ quan anh cũng kể với tôi. Bữa cơm của hai vợ chồng cũng vì thế mà rôm rả suốt. Cũng nhờ anh hay kể chuyện đi làm nên tôi có biết được cơ quan anh có thêm một cô gái tới làm. Rất trẻ, mới ra trường, vui tính, lại rất hay trêu ghẹo anh. Ban đầu cứ nghĩ là người vui tính nên thế, nên tôi trêu anh là “ cơ quan có người vui tính thế cũng tốt, thi thoảng mọi người được trận cười xả stress”.
Sóng gió bắt đầu từ những điều tưởng là trêu đùa
Cuộc sống cứ thế trôi qua, hàng ngày vợ chồng tôi vẫn yêu thương vui vẻ với nhau. Nhưng khi tôi bầu được 5 tháng, thì phát hiện ra cô gái đồng nghiệp của chồng rất hay nhắn tin cho anh. Dù mượn cớ công việc để nhắn tin nhưng tôi vẫn cảm thấy có gì đó rất lạ. Tôi nói với anh cẩn thận không cô ấy lại có tình cảm với anh. Thì anh chỉ cười rồi gạt đi, nói tôi đa nghi.
Nhưng tôi biết tính chồng, anh thật thà, sẽ chẳng bao giờ nghĩ cô ấy có tình cảm với mình. Nên đáp lại rất nhiệt tình, kể cả đêm muộn cô ấy nhắn tin hỏi công việc, anh cũng ngồi vào bàn làm việc để hướng dẫn online cho cô gái đó. Chỉ cần cô gái đó cần là chồng tôi sẽ giúp đỡ, có chuyện buồn cô gái đó cũng nhắn tin cho chồng tôi. Anh lại có tính thương người nên hay an ủi động viên cô ấy. Rồi anh có tình cảm lúc nào với cô ấy cũng không hay.
Một vài tháng sau đó khi tôi bầu những tháng cuối, trong một lần tôi lấy điện thoaju của chồng, tôi đọc được những tin nhắn giữa hai người. Không còn là những câu trêu đùa đơn thuần nữa. Hai người nói chuyện với nhau rất mùi mẫn. Cô gái ấy thường xuyên gửi ảnh cho chồng tôi, đi chơi đi ăn ở đâu cô ấy cũng chia sẻ hình ảnh cho chồng tôi xem.
Tôi cảm giác không còn là sự vui đùa nữa rồi. Bao nhiêu suy nghĩ xuất hiện trong đầu tôi, tôi muốn tin chồng nhưng không thể. Tôi bắt đầu rơi vào trạng thái buồn chán vô cùng. Tôi không muốn nói chuyện với chồng. Cứ mỗi lần thấy anh ôm điện thoại hay có thông báo tin nhắn là tôi biết anh đang nói chuyện với cô gái đó. Tôi đã nghĩ tới việc ly hôn với anh và về ngoại để sinh con. Tôi không thể hiểu được tâm lý của tôi lúc đó. Mãi về sau này tôi mới biết tôi bị trầm cảm. Do thời gian bầu quá nhạy cảm, lại phát hiện chồng ngoại tình như vậy khiến tôi đau lòng vô cùng.
Cách đối mặt của tôi với trầm cảm
Bản thân tôi rơi vào trạng thái suy nghĩ tiêu cực không kiểm soát được. Có nhiều khi hành động trong vô thức, tôi quên luôn cả việc mình đang mang thai. Khi chồng tôi nhắc tôi mới nhớ ra. Những lúc tỉnh táo tôi cảm giác tôi có tội với con. Tại sao con còn chưa ra đời mà tôi lại để bản thân mình tàn tạ và suy nghĩ đau khổ nhiều tới vậy. Tôi rất sợ cảm xúc của mình ảnh hưởng tới con trong bụng. Nhưng tôi không thể vượt qua được những suy nghĩ tiêu cực đang chiếm lĩnh đầu óc tôi.
Tôi quyết định tâm sự mọi thứ với một người bạn thân. Cô ấy lo lắng cho tôi, muốn giúp tôi giải tỏa những ngờ vực trong lòng. Vì vậy tôi đã nghe theo lời khuyên của cô ấy. Tôi tìm tới công ty thám tử điều tra VDT. Tôi nhớ các thám tử theo dõi điều tra chồng tôi để xem họ có ngoại tình thật với nhau hay không? Xem họ đã tiến triển tới mức nào rồi?
Suốt 2 tuần chờ kết quả từ các thám tử, lòng tôi không yên, bao nhiêu tiêu cực cứ xuất hiện khiến tôi khó kiểm soát được hành động bộc phát của bản thân. Cô bạn thân của tôi biết nên đã bảo tôi về ngoại chơi một thời gian để ba mẹ chăm sóc. Tôi khăn gói về ngoại ở, chồng tôi không hề biết chuyện, tôi chỉ nói với anh muốn về ngoại trước khi sinh con. Anh cũng vui vẻ đồng ý mà không chút nghi ngờ.
Ngày tôi nhận kết quả của thám tử trong tay, tôi đã chắc chắn được một điều, anh đang ngoại tình sau lưng tôi. Những ngày tôi về ngoại, anh và cô gái ấy đi chơi với nhau, đi hẹn hò, ăn uống, xem phim. Họ còn cùng nhau vào nhà nghỉ. Quá rõ ràng mọi thứ. Tôi sốc, sốc thật sự, cảm giác đau thắt trong tim. Bao nhiêu suy nghĩ cứ đổ dồn trong đầu. không làm sao để tôi thoát ra khỏi suy nghĩ tiêu cực được.
Có lẽ việc phát hiện chồng ngoại tình vào giai đoạn nhạy cảm nhất khi tôi mang bầu đã khiến tôi mắc bệnh trầm cảm. Ba mẹ động viên, bạn thân bên cạnh để giúp tôi bình tĩnh hơn. Ai cũng muốn tôi sinh con xong rồi hãy giải quyết chuyện của chồng.
Ngày tôi sinh con, anh có tới viện, anh vẫn quan tâm và chăm sóc tôi như trước đây. Khiến tôi cảm giác anh thật ghê tởm. Một mặt anh chăm sóc ân cần cho tôi, mặt khác lại bên người con gái khác vui đùa bên nhau. Đâu mới là con người thật của anh? Anh khiến tôi thấy điên loạn.
Tôi đã phải chịu nỗi đau đớn gần nửa năm
Sau khi sinh con, cảm xúc trong tôi chai sạn dần. Tôi không còn thiết tha gì nữa, tinh thần xuống dốc cộng với việc chăm sóc con phải thức đêm nhiều khiến tôi mắc chứng suy nhược. Cơ thể cứ gầy mòn, mặc dù ba mẹ chăm tôi rất kỹ. Anh thấy tôi xấu xí, tinh thần không ổn định thì lại tỏ ra xa lánh không muốn gần gũi. Mỗi lần về ngoại thăm con, anh cũng chỉ chơi đùa cùng con, còn hạn chế tiếp xúc với tôi.
Ba mẹ đã phải âm thầm đưa tôi đi bác sĩ tâm lý để điều trị bệnh trầm cảm. Vì nếu lúc này tôi và anh giải quyết mọi việc, có ra toàn, tôi sẽ không đủ điều kiện để nuôi con khi tôi không tinh táo về tinh thần. Cứ thế ròng rã mấy tháng trời tôi đi gặp bác sĩ tâm lý, chăm chỉ uống thuốc. Cuối cùng bệnh tình cũng đỡ, tôi tỉnh táo và ý thức được việc mình có con, mình cần phải chăm sóc tốt cho con.
Chấm dứt những tháng ngày bị cắm sừng
Khi con tôi được 5 tháng tôi đã nói với ba mẹ để đi giải quyết mọi việc với anh. Tôi chọn một ngày đẹp trời, mang đồ ăn trưa cho anh tới cơ quan. Điều mà trước đây tôi chưa từng làm. Thật không ngoài dự đoán, anh không có ở cơ quan, hỏi ra thì biết anh đi ăn với một vài đồng nghiệp khác ở ngoài, trong đó có cô ta. Tôi kiên nhẫn ngồi đợi chồng ở cơ quan, tranh thủ tán gẫu với mấy chị ở công ty chồng.
Đúng giờ làm việc buổi chiều anh về cơ quan, gương mặt vui vẻ, hớn hở vô cùng. Đi cùng anh là cô ta và một vài đồng nghiệp nam khác. Anh tỏ ra bất ngờ với sự xuất hiện của tôi. Nhưng anh cũng không hỏi han gì nhiều, tôi cũng biện lý do tiện đường đi công việc rẽ qua đưa anh ít thức ăn. Rồi cũng nhanh chóng chào mọi người để ra về. Khi ra về tôi không quên để lại ánh mắt sắc lẹm nhìn vào cô ta.
Tối hôm đó tôi nhờ ba mẹ trông con để về nhà nước chuyện với anh. Tôi đưa cho anh xem toàn bộ những chứng cứ anh ngoại tình. Mặt anh vẫn thế, không biến sắc, vẫn gương mặt tỏ ra hiền lành, điềm đạm. Nếu như trước đây tôi yêu anh vì điều đó, thì giờ đây trong tôi chỉ toàn sự ghê tởm. Vời thái độ đón nhận sự việc của anh, tôi biết anh đã có sự chuẩn bị, đã có sự lựa chọn rồi.
Anh không giải thích, không cầu xin tha thứ, không biện minh. Anh chỉ nói một câu duy nhất với tôi “ giờ em muốn anh làm gì?”. Câu nói này đáng ra tôi phải là người hỏi anh mới đúng chứ. Thật ngược đời, tôi cảm giác mọi thứ tôi không bao giờ nghĩ sẽ xảy ra lại cứ xảy ra với tôi. Giờ tôi biết điều tôi cần làm là gì. Tôi không nói nhiều với anh, tôi chỉ nói với anh “ anh làm đơn đi em ký”.
Tôi không có lỗi gây ra việc này, từ đầu tới cuối anh là người gây ra mọi đau khổ cho tôi. Tôi sẽ không nói bất cứ chuyện gì với gia đình hai bên. Mọi việc để anh tự trình bày. Khi nói ra câu đó với anh, tôi thấy thật nhẹ lòng, tôi về ngoại chăm con mà lòng thanh thản vô cùng. Dù có kếtT thúc cuộc hôn nhân mà tôi đã từng nghĩ sẽ hạnh phúc mãi mãi. Tôi vẫn cảm thấy vui vì những ngày khó khăn nhất với tôi cuối cùng cũng qua. Mọi thứ kết thúc mà tôi còn chẳng hiểu nổi lý do của nó, cứ như một giấc mơ vậy. Tôi không còn quan tâm vì sao anh lại như thế, vì sao anh lại yêu cô ta rồi bỏ tôi. Không, không một giây phút nào nữa tôi quan tâm tới điều đó, giờ tôi chỉ cần quan tâm, tôi có con, tôi sẽ nuôi con mà không cần anh. Tôi muốn cuộc sống của tôi yên bình và êm đềm. Không còn khổ đau vì con người đã quá phũ phàng với tôi.
Lời khuyên cho chị em có chồng ngoại tình
Tôi không biết có ai đã trải qua cảm giác như tôi chưa. Đau khổ, điên dại tới trầm cảm. Nhưng tôi vẫn mong và khuyên chị em rằng đừng bao giờ tự làm khổ bản thân mình, đừng dày vò bản thân bởi những người không xứng đáng. Là phụ nữ những lúc cần mạnh mẽ, hãy mạnh mẽ, đừng như tôi, để rồi người khổ đau vẫn là mình.